KHÓ. ĐÚNG LÀ RẤT KHÓ! LO. ĐÚNG LÀ CÓ LO!

Mặc cho sự thật dịch bệnh cản trở rất nhiều kế hoạch của chúng ta, lấy đi của chúng ta rất nhiều thứ. Nhưng xét cho cùng thì bệnh dịch này cũng “dạy” và “cho” chúng ta những điều mà thông thường chúng ta sẽ không tự cho mình những thứ ấy.
1/ Chúng ta có thêm thời gian cho gia đình, và cho chính bản thân mình
Không còn những cuộc gặp mặt sau giờ làm việc, không còn những buổi tiệc “không đi không được” đến nửa đêm, mà thay vào đó sẽ là những bữa cơm nhà đều đặn hơn, ấm cúng hơn.
Ta có thêm thời gian để chơi đùa cùng con cái, có thời gian để chăm sóc những người ta thương và ngược lại, Ta có thêm thời gian để thật sự thư giãn sau những project dài đằng đẵng.

 

Thế, lần cuối cùng chúng ta có một bữa cơm tối ở nhà là khi nào?
2/ Chúng ta có thêm thời gian để làm những thứ ta chưa thể hoàn thành trước đó
Chậu cây nhỏ đã lâu chưa được tỉa tót trong vườn, cuốn sách đang đọc dang dở, một nhạc cụ đã lâu chưa động đến, một môn thể thao dù rất thích nhưng đào không ra thời gian để chơi.
Hãy lắng nghe điều bạn muốn và tận dụng thời gian này để có thể “thanh lọc” bản thân, để học thêm vì khi mọi thứ trở lại như cũ, bạn sẽ ít khi có thể làm được những việc này nữa.

 

Như bản thân tôi rất thích câu cá vì tính rèn luyện sự kiên nhẫn ở bộ môn này, nhưng quả là xa xỉ để thành hiện thực khi hầu như lúc nào cũng ngập ngụa trong công việc
Thế, lần cuối bạn thực hiện sở thích của bản thân mà hiếm khi làm được là khi nào?
3/ Chúng ta có thêm thời gian để suy nghĩ
Vòng xoáy công việc không dừng lại và hầu như chẳng bao giờ cho ta quá nhiều cơ hội đứng lại để nghĩ. Đặc biệt đối với những cấp bậc điều hành, ra quyết định nhanh là một yếu tố cần thiết, hay còn được coi là yếu tố “sống còn”.
Project A vừa dứt bút đã phải nhanh chóng chạy sang Project B, rồi liên tục đến C,D,E,.. Đây chẳng phải là dịp để ta có thể ngồi lại, suy nghĩ và phân tích chúng sao?
Tại sao ta phải làm việc A thay vì việc B? Ta có thể tiến triển tốt hơn nếu làm việc C không? Liệu trong việc A mình đã mắc những lỗi gì? Lỗi ấy có thể khắc phục bằng cách nào?…

 

Tất nhiên ngày thường làm việc chúng ta đều phải suy nghĩ đấy thôi, nhưng đó là khi ta chưa tìm xong đáp án
cho ý 1, ta đã phải đương đầu với ý 2,3,4 rồi.
Thế, lần cuối chúng ta có thời gian thật sự để suy nghĩ đa chiều một cách tường tận một vấn đề là khi nào?
——

 

Khó. Đúng là rất khó!

 

Lo. Đúng là có lo!

 

Nhưng vốn dĩ, dù có hay không có đại dịch, chúng ta vẫn có những mối bận tâm phải lo lắng, những khó khăn phải xử lý mỗi ngày. Đừng cố gắng nghĩ phải làm gì thời điểm này nếu thật sự không còn cách nào khác.
Hãy cứ “nghỉ” và “nghĩ” thời điểm này, chuẩn bị những gì hết sức có thể để sau dịch tổng tiến công, đua nước rút bù lại những khoản thời gian đã mất. Nghỉ dịch sẽ không quá tệ nếu ta biết tận dụng quỹ thời gian của mình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *