Để đạt được đến những mục tiêu nhất định của bản thân ngày hôm nay, tôi đã có một thời sinh viên đầy hoài niệm. Những hoài niệm ấy đều được bắt đầu từ “Những lần đầu tiên”..
1
Lần Đầu Tôi Cãi Cha Mẹ
Nếu như nói tôi chưa bao giờ cãi lời cha mẹ mình thì điều đó là không đúng. Nhưng với tôi, lần cãi cha mẹ mà tôi cho là “lần đầu tiên” chính là khi tôi quyết tâm theo đuổi một thứ mà tôi tin rằng nó sẽ trở thành công cụ đắc lực hỗ trợ tôi trong tương lai. Tôi đã cãi cha mẹ để có thể được đi học Tiếng Anh.
Thời điểm ấy tôi đang là sinh viên năm nhất của một trường đại học danh tiếng và đúng “trào lưu” – Đại học Công nghệ Thông tin. Tuy nhiên, tôi bị hẫp dẫn bởi tiếng Anh, động lực càng cao hơn khi xung quanh tôi có những người bạn rất giỏi ngôn ngữ này và trong số đó, một người bạn của tôi có được học bổng du học sau một lần trò chuyện với một người nước ngòai. Thật vậy, tôi tin rằng nếu tôi có thể giỏi Tiếng Anh thì tôi có thể tự tạo thêm cho mình rất nhiều cơ hội tốt như trường hợp của bạn mình là một minh chứng thực tế nhất.
Một quyết định có thể bạn cho rằng bình thường nhưng cha mẹ tôi đã không đồng tình. Cha mẹ tôi nghĩ rằng tôi ham vui, tôi bốc đồng và khuyên tôi nên tập trung học tốt chương trình đại học. Vì trong suy nghĩ của cha mẹ tôi, Tiếng Anh không quan trọng bằng việc học Đại học. Nhưng dù cha mẹ tôi nói như thế nào tôi vẫn không chấp nhận và tin rằng quyết định của tôi sẽ là một quyết định đúng. Tôi không chọn phương pháp cãi bằng lời nói, tôi quyết định chứng mình cho cha mẹ tôi thấy rằng: “Việc tôi quyết tâm theo học Tiếng Anh đến từ mong muốn phát triển bản thân chứ không phải xuất phát từ một phút nông nổi của tuổi trẻ”.
Tôi bắt đầu dành dụm số tiền cao hơn gấp 10 lần số tiền tiêu vặt của mình chỉ để đủ tiền đóng lệ phí thi xếp lớp vào trung tâm anh ngữ VDC. Kết quả tôi đậu lớp 7 trên 10 lớp, một thành tích đủ cao để chứng minh với cha mẹ tôi rằng: “tôi đủ hiểu quyết tâm, quyết tâm chỉ có giá trị khi nhìn thấy kết quả và không gì đủ thuyết phục bằng chính kết quả của sự nổ lực hết mình”. Đương nhiên, cha mẹ tôi đã bị tôi thuyết phục hoàn toàn.
“Nếu các bạn muốn thuyết phục chamẹ của mình thì hãy cho chamẹ thấy được quyết tâm của các bạn. Tôi tin không có một phụ huynh nào thấy con cái cố gắng phát triển bản thân mà họ lại hạn chế hay gò ép con mình cả. Còn nếu cha mẹ các bạn chưa tin các bạn thì đó là bởi vì lòng quyết tâm của các bạn chưa đủ lớn hoặc hành động của các bạn chưa đủ mạnh mẽ như lời các bạn nói”.
“Các bạn trẻ ngày nay nói nhiều hơn làm bởi vì xung quanh các bạn quá nhiều cám dỗ, nhiều tác động”
Thú thật, hồi bằng tuổi các bạn tôi cũng bị cám dỗ bởi nhiều thứ lắm, cũng trải qua tuổi trẻ với nhiều điều tò mò, tan trường là biết bao nhiêu thứ cuốn hút mình phải tiêu xài ví như một xâu cá viên, một ly nước mía hay tích góp một chuyến đi Đầm Sen với bạn bè thì có gì quá phải bận tâm. Tuy nhiên, tôi ở thời điểm đó cho mình một câu “thần chú” mà tôi hay dùng trước khi quyết định chi tiền cho một thú vui nào đó của mình, tôi luôn nhớ trong đầu rằng : “Bạn mình giỏi quá”, “Bạn mình đi du học rồi kìa” và “thần chú” có hiệu quả thật, hiệu quả đến mức có thời điểm tôi quyết tâm để dành từng Năm ngàn Mười ngàn để được ĐI DU HỌC. Đừng trách tôi viễn vông vì nghe thì có vẻ viển vông thật đấy nhưng nó thể hiện được trách nhiệm của bản thân đối với tương lai của chính mình và hình thành trong tôi một tính cách đó là: “ Khi mình mong muốn một cái gì thì hãy nỗ lực để có được nó”.
“Khi các bạn làm một điều gì đó khác biệt cũng đều sẽ tạo thành tiền đề”. Lần cãi cha mẹ của tôi không những tạo ra một tiền đề cho bản thân tôi mà cho cả dòng họ mình, sự quyết tâm của tôi đã làm thay đổi suy nghĩ của cả dòng họ.Tôi trở thành một tấm gương cho tất cả đứa em trong nhà từ việc tôi học trường nào, các em tôi sẽ học theo trường đó và giờ đây Tiếng Anh đã là một kỹ năng bắt buộc trong gia đình tôi.
Lời cuối cùng tôi muốn gửi đến các bạn trẻ rằng:“Các bạn hiện tại có điều kiện phát triển rất tốt, tốt hơn rất nhiều so với thời điểm của chúng tôi nhưng các bạn không phát triển và không đạt được nhiều thành công bởi vì tư duy và thái độ của các bạn chưa đủ tốt từ đó tạo thành một bức tường cản trở chính các bạn. Còn đối với các bạn đã có đam mê thì tôi khuyên các bạn hãy hiểu rõ cái bản thân mình muốn, đừng đâm đầu vào điều gì đó một cách mù quáng khi không đủ thông tin như vậy không chỉ ảnh hưởng đến người xung quanh mà hơn hết là chính bản thân bạn. Có ước mơ nhưng phải tìm cơ sở và xây dựng nó dần dần khi đã có những bước đệm vững chắc thì hãy tiến lên”.
“Nếu cho tôi năm giờ để đốn một cái cây, tôi sẽ dành bốn giờ để mài dao thật bén”
– Abraham Lincoln
Chúc các bạn thành công!
H.D